sẽ hỏng mất nhẹ chút

Anh nhẹ chút ~" Cô gái mười tám tuổi non mềm lại nhiều nước, Tề Miểu bị chơi đến mềm nhũn như vũng nước xuân, nếu không có Tề Miểu đỡ mông cô thì cô đã ngồi xuống đất mất rồi. Từng là nạn nhân của sứ hỏng, Việt kiều Úc quay trở lại Việt Nam cầu cứu bác sĩ Delia và cái kết ngọt lịm!! Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút. Đề Cử. Đọc Truyện (0) 6.18 /10 trên tổng số 44 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Ô Mông Tiểu Yến. Chương 2: Cậu sẽ hỏng mất. Dục vọng chiếm lĩnh đến tận lỗ chân lông của Kiều Tâm, hạ thân chưa từng có ai động vào mà giờ đây lại bị Cố Thành An liếm láp hoa huy*t. Hắn đưa đầu lưỡi vào trong, bắt chước động tác làm tình mà ra vào. Read Chương 3 from the story [ Song Tính Hệ Liệt - 3 ] Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút! by kween_alice_choe (Alice Choe) with 7,745 reads. songtính, dammi, caoh. "Tiểu T mematikan keran air jika tidak dipakai haknya adalah. "A a a.... Em xin hai anh mà..... Vợ chó cái dâm đãng của hai anh đã lâu không được.... A a..... hai dương v*t bự của chồng chó đực cắm, rất khó chịu..... Hai anh làm ơn mau dùng..... dương v*t bự của hai anh..... hung hăng làm em...... Úc úc úc.... Em yêu hai anh nhất...." Bị lửa dục làm cho chịu không nổi, Nghiêm Tiểu Tiểu không biết xấu hổ lớn tiếng dâm đãng kêu lên, lời nói dâm dật làm người ta khó thể tin, hai lỗ nhỏ kẹp chặt ngón tay của hai anh em, hai bàn tay nhỏ càng đợi không kịp tự sờ soạng gậy nhỏ của nào bữa nay cũng là đêm tân hôn của bọn họ, dù có lỡ thốt bao nhiêu lời nói hạ lưu cũng chả sao, ngoại trừ hai ông chồng thì cũng đâu có ai nghe thật sự đã "đói" lâu lắm rồi, ngay cả chính cậu cũng kinh ngạc bởi sự dâm đãng của bản thân, cậu cảm thấy bộ dáng mình bây giờ nhất định rất khó coi, nhất định còn dâm đãng hơn cả nữ diên viên AV, bất quá chỉ khi với hai chồng yêu cậu mới như vậy....Anh em nhà Thiệu bị cậu gọi máu sôi sùng sục, máu khắp toàn thân đều kích động sôi trào, Thiệu Đại Hổ kêu lên với em trai "Ôm chó cái dâm này đứng lên, em ấy nằm kiểu này, hai ta không thể đồng thời làm được." Ôm vợ đứng lên làm, sẽ không đè trúng bụng làm em bé bên trong bị thương!Thiệu Đại Hổ tuy rất kích động phấn khởi, nhưng không hề quên vợ hiện đang là sản phụ có thai, cần phải cực kỳ dịu dàng và cẩn thận, phải chú ý đừng làm em bé bị thương!Thiệu Tiểu Hổ và anh trai rút ngón tay ra, ôm Nghiêm Tiểu Tiểu nằm trên giường đứng lên, sau đó tự kéo áo tắm của mình, làm lộ hạ thể không mặc quần lót, dương v*t to hùng tráng uy vũ sẽ cắm vào hạ thể của Nghiêm Tiểu Tiểu...."Sao hai anh không mặc quần lót, háo sắc...." Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn hai cây dương v*t khủng nhiều ngày không thấy khiến cho cậu ngày nhớ đêm mong, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng như lửa đốt, hạ thể càng thêm trống rỗng."Tụi anh đâu có háo sắc bằng em, mặc quần lót như không mặc." Thiệu Đại Hổ cùng em trai vuốt ve eo nhỏ của vợ, hai dương v*t khủng bố dữ tợn của họ nhắm vào ngay hai lỗ nhỏ của Nghiêm Tiểu Tiểu, cùng tiến vào cơ thể cậu cùng một lúc...."Nha nha nha — đi vào.... rốt cuộc vào rồi..... A a.... Nóng quá...." Người Nghiêm Tiểu Tiểu căng cứng, gáy ngọc hướng về phía sau, nhìn trần nhà hoa lệ thét chói cây gậy sắt nóng phỏng người cắm vào hai lỗ nhỏ, khiến cho chúng nó gắt gao bóp chặt, gắt gao bao vây hai cây gậy lửa to lớn, niêm mạc mẫn cảm non mềm càng nóng, như thể sắp bị đốt đến nơi....Sao lại như vậy? Sao dương v*t của họ lại nóng đến thế? Rõ ràng trước đây đâu có nóng đến mức này, lẽ nào họ cũng bị dục hoả đốt người như mình, tất cả đều bị lửa dục làm như bốc cháy...."Mấy tháng không vào, bên trong trở nên thật chặt, sắp cắn đứt anh mất rồi." Thiệu Đại Hổ chỉ mới tiến vào một nửa là đã chịu hết nổi, thở hồng hộc. Không biết có phải liên quan đến vợ mang thai hay không, hay là đã lâu rồi không làm, mà sao vợ còn chặt hơn lần đầu tiên."Anh cũng bị bóp chặt, thằng nhỏ đau quá...." Mặt sau của Nghiêm Tiểu Tiểu, Thiệu Tiểu Hổ cũng kêu lên, nhíu mày kêu, biểu tình có chút thống khổ. Thằng nhỏ chính là nơi mẫn cảm nhất của hắn, hiện tại đang bị tràng đạo không ngừng bóp chặt, quả thật muốn lấy mạng của hắn!"Hai anh thật thô..... Rách em mất..... A.... Sao hai anh tự dưng lại thô quá.... Dường như nơi này của hai anh lớn hơn....." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu ưm a, đôi mày thanh tú gắt gao nhíu lại một chỗ. Hình như hai cây gậy ngoại cỡ bá đạo lớn hơn trước đây rất nhiều, mới vào được một nửa là đã khiến âm đ*o và tường thịt của cậu tưởng chừng sẽ rách toạt tới nơi."Tụ anh lớn hơn?" Anh em nhà Thiệu bốn mắt nhìn nhau, đồng thanh kêu lên. Thằng nhỏ của bọn họ lớn lên, tại sao bọn họ lại không phát hiện ra chứ. Rốt cuộc là do bọn họ lớn hơn, hay là vợ nhỏ đi?Thế nhưng trong khoảng thời gian này ngực vợ cũng to ra, anh em bọn họ trong khoảng thời gian này lại phát triển thằng nhỏ, cũng không có gì lạ, đằng nào bọn họ cũng chỉ mới 18 tuổi, tiếp tục phát dục là điều rất ư bình thường."Cứ kệ đi, dù em nhỏ đi hay là tụi này lớn hơn cũng chả sao cả! Đằng nào tụi này cũng sẽ *** em khóc kêu cha gọi mẹ, cho em sướng hư người!" Thiệu Tiểu Hổ nói xong, nhịn xuống nỗi đau nơi dương v*t mà dùng sức tiến sâu vào trong tràng đạo, càng đi vào càng chặt, khiến cho dương v*t đau đến hơi hơi phát run, thế nhưng được niêm mạc vừa mềm vừa chặt bao vây hút như thế, đồng thời sinh ra khoái cảm siêu kích thích."Nào, anh cảm giác được em sắp đi vào hoàn toàn rồi, anh cũng muốn mau cắm vào đây." Thiệu Đại Hổ phát hiện cách anh một vách thịt, dương v*t dính sát đó không ngừng chuyển động, cũng bắt đầu nhịn đau, tại âm đ*o nóng chặt không ngừng tiến tới."Nga ác.... Hai anh chậm chút, dịu dàng chút..... A a..... Thật sâu..... A a..... Càng lúc càng sâu..... Ách ân...... Ân a....." Nghiêm Tiểu Tiểu banh ra mức rộng nhất mà cậu có thể, cố gắng gồng mình chống đỡ hai dương v*t khủng đang không ngừng xâm chiếm lấy mình, cơn đau khủng bố và khoái cảm phong phú như những con rắn độc cắn vào tim cậu, khiến cho tim cậu kịch liệt nhảy lên, co lại, thật đáng sợ!"Nếu tụi anh không cắm sâu thì chó hoang dâm em có thể thấy thích sao!" Bị ép chặt đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, Thiệu Tiểu Hổ mắng, hắn đã sắp cắm vào nơi sâu nhất, lập tức có thể đụng đến điểm G. Nhưng hắn không hề vội vàng va chạm vào điểm sướng của vợ, hắn phải đợi Đại Hổ đi vào sâu nhất bên trong âm đ*o, hai người cùng động, cùng đỉnh vào hai điểm dâm của vợ, khiến vợ thích phát nay là đêm tân hôn của bọn họ, bọn họ nhất định phải cho vợ cảm nhận khoái cảm trước đây chưa từng có, lưu lại một đêm đầy kích thích tuyệt vời khó quên....Thiệu Đại Hổ nhìn ánh mắt em trai liền biết ý của hắn, anh càng dùng sức tiến vào nơi sâu nhất, rất nhanh đi đến gần điểm dâm, ra hiệu cho em trai, không đợi Nghiêm Tiểu Tiểu phản ứng, anh em họ đã cùng đâm vào hai điểm mẫn cảm một cách hung hăng...... "Úc úc úc.... Hai anh sao.... Không nói..... một tiếng.... mà đã..... A a.... Úc úc.... A úc..... Nhẹ chút.... Hai anh làm ơn nhẹ chút..... A a...." Một trận khoái cảm siêu cường quen thuộc khiến cho Nghiêm Tiểu Tiểu thích đến nỗi như bay lên thiên đường, cả người như bị điện anh em nhà Thiệu lẫn Nghiêm Tiểu Tiểu vẫn còn mặc áo tắm và nội y trong lúc làm, thật sự rất dâm uế, có điều bọn họ mặc như không mặc, không hề ảnh hưởng bọn họ làm tình...."Tụi anh làm sao có thể nhẹ nhàng với chó cái em tính dục siêu mạnh và không biết thoả mãn em được, xem em thích phát dâm đến chết, sắp trở thành mẹ người ta mà vẫn dâm dật như thế, thật không biết xấu hổ!" Thiệu Đại Hổ hôn cái gáy tuyết ngọc, hai bàn tay to xoa bóp cặp ngực sữa, gậy th*t heo màu trắng ra vào lỗ thịt đỏ âu một cách dồn dập, nhiệt tình, mỗi một lần động đều sẽ tạo ra ít mật nước màu trắng."Bụng của em đã lớn bằng trái dưa hấu, sắp đè lên dương v*t nhỏ của em rồi." Phía sau, Thiệu Tiểu Hổ lấy tay đặt cái bụng mang bầu kết tinh tình yêu của bọn họ và dương v*t phấn hồng đã đứng thẳng phía dưới, dương v*t so với anh trai đen hơn một tí ra vào tại hậu môn, mỗi một động tác đều kéo theo không ít dịch ruột non dâm loạn."Ân ngô...... Đừng sờ ngực với dương v*t của em.... A a a...... Rất kích thích...... Úc úc úc.... dương v*t lớn bên trong.... thật dã.... man... Úc úc úc.... Lại đụng trúng hai điểm dâm..... A a a..... Mạnh chết.... Khoái cảm thật mạnh.... thật mạnh.... A a....." Bị anh em họ ma sát bên trong, Nghiêm Tiểu Tiểu cưỡi trên người họ rên càng lúc càng lớn tiếng, càng ngày càng kích cây gậy lửa bên trong cơ thể đồng tâm hiệp lực cùng đâm vào cậu, động tác giống nhau như đúc, tốc độ cũng y hệy, ngay cả thời gian hai quy đầu đỉnh vào hai điểm dâm cũng ngang nhau, khiến cho cậu thích đến chết đi sống lại, giữa cơn khoái cảm tuyệt đỉnh lại bị hai dương v*t to lớn va chạm tạo ra đau đớn."Mấy tháng nay không có nghe tiếng em rên rỉ trên giường, quả thật rất dễ nghe." Thiệu Tiểu Hổ kịch liệt xoa nắn dương v*t nhỏ của vợ, tay kia lại cực kỳ dịu dàng vuốt ve cái bụng mang thai, còn xấu tính lấy tay nhẹ nhàng rảo bước quanh lỗ rốn trên của Nghiêm Tiểu Tiểu rất ít khi bị người khác chạm vào, bị chồng lấy tay nhẹ nhàng sờ soạng, nhất thời dâng lên một cỗ ngứa ngáy khiến cho cậu càng gọi càng dâm đãng."Chó cái dâm này rên rỉ thật dễ nghe, tiếng rên thật sự rất mỹ diệu, nếu mà để fan hâm mộ của em ấy nghe tiếng em ấy rên kiểu này, không biết sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ, chắc là cả bọn sẽ lập tức cương cứng lên hết!" Thiệu Đại Hổ sau khi lưu lại vài dấu hôn hồng nhạt xinh đẹp trên cái gáy tuyết trắng xong, lại chuyển xuống trước ngực, cách lớp lụa mỏng liếm láp đầu nhũ của rên rỉ trên giường của Nghiêm Tiểu Tiểu thật sự dễ nghe, giống như đang ca hát, giọng trung tính, âm điệu kiều mỵ mềm mại như nước, để người nghe xong tâm viên ý mã, trong lòng ngứa ngáy."Nha úc.... Nhờ hai dương v*t của anh cắm.... nhẹ một chút.... A a.... Em sẽ hỏng mất.... A a.... Nhẹ chút.... Xin hai anh nhẹ chút..... Úc a a.... a a a a a......." Động tác càng ngày càng mãnh liệt của hai người họ khiến cho Nghiêm Tiểu Tiểu cả người run rẩy, đầu vô cùng choáng váng, khiến cho cậu đáng thương cầu xin, phát ra nhiều tiếng rên rỉ dâm đãng xinh lỗ nhỏ bị gậy th*t heo ra vào mà bắt đầu run lên, cơ thể vốn cảm thấy hư không dần dần chiếm được thoả mãn, nhưng cậu hiện đang mang thai, thể lực không tốt như trước đây, rất dễ cảm thấy mệt mỏi, bắt đầu không thể tiếp nhận thêm những cú va chạm mãnh liệt của hai người họ."Yên tâm, hai lỗ nhỏ của em siêu giỏi, tuyệt đối không dễ bị tụi này làm hỏng." Thiệu Đại Hổ an ủi, liếm láp mảnh lụa mỏng trước ngực Nghiêm Tiểu Tiểu, làm cho đầu nhũ nhỏ trốn sau màng lụa trở nên cứng rắn, mạnh mẽ kích thích mắt anh, anh không nhịn được cắn một miếng...."A a a— đừng cắn..... Úc a.... Đau quá..... Nha a a...." Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức hét to, thật ra thì Thiệu Đại Hổ cắn cũng không dùng sức mấy, nhưng cậu hiện tại đang mang thai nên cực kỳ mẫn cảm, bởi thế cậu mới cảm thấy rất đau, phản ứng khoa trương như thế."Ổng là chó đực, đương nhiên phải cắn!" Thiệu Tiểu Hổ nói xong cũng há miệng cắn nhẹ vai bé con một ngụm, khiến cho bé con lại thét chói tai, cả người run rẩy."Không thể nào! Em mẫn cảm tới mức này sao, chỉ mới cắn nhẹ em hai cái mà em lại có phản ứng quá khoa trương đến thế." Thiệu Đại Hổ kinh ngạc nhìn cậu."Xem ra mang thai đã làm cho chó cái dâm càng thêm mẫn cảm, như vậy chơi mới thấy kích thích, tuỳ tiện đùa bỡn cũng có thể khiến em ấy sướng xụi người." Thiệu Tiểu Hổ cười, gậy th*t heo sâu trong vách thịt dùng sức di chuyển."Đừng....... A a a a a.... Anh làm ơn đừng như vậy.... Trời ơi..... A a a a a.... Điểm dâm bị chạm vào rồi...." Nghiêm Tiểu Tiểu kích động ôm lấy cổ Thiệu Đại Hổ, mông xoay lung tung, như muốn nuốt lấy khoái cảm hại cậu chảy nước ngờ Thiệu Đại Hổ thấy Nghiêm Tiểu Tiểu như vậy, cũng bắt chước em trai, bỗng chốc dương v*t tại hoa tâm xoay tròn, cũng chả lo vợ không chịu nổi kích thích...."Nha nha nha nha nha..... Hai anh thật xấu, hai anh là chó đực xấu..... A a..... Đùa chết chó cái mất thôi.... Sẽ hỏng.... A a a..... Chó cái sẽ thật sự bị hai anh chơi hỏng..... A a.... Ba ơi cứu con..... Ô a a...." Nghiêm Tiểu Tiểu đã hỏng, mặt toàn nước mắt, hai lỗ nhỏ bị đưa đẩy đến nỗi nước mật văng vẩy, khiến cho hạ thể của cả ba bẩn hề hề, gắt gao quấn quít lấy mình thật sự đã làm vợ đến nỗi phải gọi cha, anh em nhà Thiệu cười ha ha, Thiệu Đại Hổ dịu dàng lau nước mắt trên mặt cậu, nói "Ba em không cứu được em đâu, chỉ có hai ông chồng yêu dấu mới cứu được em thôi.""Không.... Hai anh đâu thể cứu em..... A a.... Hai anh là đang giết em..... A a ân..... Ách ân...... dương v*t của hai anh muốn giết chết em..... ô ô....." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, điềm đạm đáng yêu khóc thật sự cảm thấy mình sắp bị dương v*t của hai ông chồng giết chết, hai quy đầu to lớn tráng kiện vẫn quay tròn cọ sát điểm sướng của cậu, khiến cho âm đ*o và vách thịt tê rần, lỡ như âm đ*o và hậu môn bị hỏng, cậu thật sự sẽ chết....."Tụi anh sao có thể nỡ giết em, em chính là vợ chó cái dâm bảo bối của tụi anh, tụi anh vẫn còn muốn giữ em lại để làm tình mỗi ngày, để em sinh nhiều con cho tụi anh!""Đúng đấy, tụi anh nào có giết em, tụi anh là đang yêu thương em, cho em hưởng thụ niềm vui sướng mà ngay cả thần tiên không thể có, em phải cảm ơn tụi anh mới đúng....""Bậy bạ.... Hai anh.... A a..... Hai anh làm ơn đừng vòng vo nữa..... a a a.... Úc úc úc..... đừng làm nữa.... Đáng sợ quá..... Ba.... mau cứu con.... Cứu con.... a a.... A cáp a cáp...."Không khí càng lúc càng nóng bỏng tình sắc, những lời nói của anh em nhà Thiệu cũng càng lúc càng tá ác hơn, Nghiêm Tiểu Tiểu càng rên càng dâm đãng. Xem ra cả một đêm tân hôn này sẽ xuân sắc khôn cùng, tình phúc khắp phòng.....Hết chương quyển Quao ~~~ Truyện Sẽ Hỏng Mất Nhẹ Chút của Ô Mông Tiểu Yến tới đây xin được kết thúc. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ trong suốt một năm rưỡi qua nhé. Mong được gặp lại các bạn trong các truyện khác mà mình edit> *^o^/*Một lần nữa cảm ơn các bạn rất nhiều <3 Mãi yêu <3p/s còn mấy cặp kia có truyện hay không thì tui hem biết nhen. Mà có thì tui sẽ đào hihi. "Tiểu Tiểu, nghe nói hôm qua ba cậu tới đón!" Giờ nghỉ trưa, Tương An Tư ngồi trước mặt Nghiêm Tiểu Tiểu cười và nói. "Ừ." Nghiêm Tiểu Tiểu ngượng ngùng gật đầu, cậu nghĩ, An Tư nghe được chuyện này từ người khác, hôm qua có rất nhiều người thấy ba cõng cậu rời đi, thật là xấu hổ mà! "Nghe nói ba cậu siêu đẹp trai, là siêu sao à?" Tương An Tư hiếu kì hỏi. Cả trường đang bàn luận về Tiểu Tiểu và ba cậu ta, đáng tiếc hôm qua nó về sớm nên không biết ba Tiểu Tiểu đẹp trai đến cỡ nào! "Đâu có." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, ba cậu có đẹp trai lắm đâu. Tuy ba có chút già nhưng trong lòng cậu ông vĩnh viễn là người đẹp trai nhất, còn đẹp hơn hai con sắc hổ kia hơn gấp trăm lần. Lé-chan Bạn ấy điêu đấy. Nghiêm Kí Hạo đẹp trai lắm cơ~ Hai tên xấu xa đó sáng nay vẫn không tìm cậu, làm cậu chỉ có thể một mình đến trường. Cậu không dám ngồi tàu điện ngầm, cũng không muốn ba đưa đi, thành ra phải ngồi xe bus. Mệt chết cậu, còn mệt hơn đi xe điện! "Vậy ba cậu làm nghề gì?" Trông như vô tình hỏi nhưng thực tế là có thâm ý. "Ba tớ chỉ làm công việc bình thường thôi." Nghiêm Tiểu Tiểu đơn thuần không phát hiện bạn thân có ý khác, mắt nhìn bàn học có chút chột dạ trả lời. Cậu không phải cố ý gạt An Tư, cậu chỉ không muốn khoe khoang, không muốn người khác biết mình là người thừa kế một tập đoàn! "Vậy à. Mẹ của cậu thì sao?" Không như Nghiêm Tiểu Tiểu nghĩ, đôi mắt trong suốt thâm thuý rất mau hiện lên một chút thất vọng. "Mẹ tớ cũng bình thường, ở nhà làm bà chủ gia đình thôi. Vậy ba mẹ An Tư làm nghề gì? Chắc hẳn là người rất tuyệt vời!" Lần này cậu không nói sai. Dù mẹ có chỗ không giống người khác, cũng là người có hai giới tính như cậu, nhưng mẹ thật sự là một bà chủ gia đình bình thường. "Ba mẹ tớ rất có danh tiếng tại Trung Quốc, là nhân vật lớn đó! Nhìn vậy thôi chứ ở nhà tớ là cậu chủ được nhiều người hầu hạ!" Tương An Tư lập tức đắc ý cười, rất tự hào về bối cảnh của mình. Người duy nhất trong lớp có thể hiểu cuộc đối thoại bằng Tiếng Trung của họ là người con lai ngồi phía sau, hắn hừ lạnh một tiếng. Hắn là một người Trung Quốc khác, con lai Trung-Thái Phùng Khải. Tương An Tư nghe được tiếng khinh thường hừ lạnh lập tức nổi giận quay đầu trừng Phùng Khải, tên này thật đáng ghét. Hôm qua mình chủ động chào hỏi nó, thế màng nó chẳng màng để ý đến. Đồ ngạo mạn, nó nghĩ mình là ai, cũng là người Trung Quốc, dựa vào đâu mà kiêu ngạo hả! Bắt đầu từ thời điểm đó, đã kết thù! "An Tư, đừng nóng! Hôm qua từ lúc thấy cậu có xe riêng đến đón, tớ đã chắc nhà cậu rất có tiền rồi. Không ngờ cậu còn là cậu chủ đó nha, thật lợi hại, tớ rất hâm mộ đó!" Nghiêm Tiểu Tiểu bèn giảng hoà, an ủi, còn bày ra một biểu tình hâm mộ để cho bạn mình cao hứng. Chỉ qua một ngày ngắn ngủi, cậu đã phát hiện bạn thân thật ra là người có lòng tham hư vinh, nhưng người nào cũng có một chút như thế, đây cũng không đến nỗi là chuyện xấu! Nghiêm Tiểu Tiểu bởi vì ngủ quá sớm, thành ra vừa lúc nửa đêm thì tỉnh, bụng và chân trái vẫn rất đau khiến cho đôi mi đẹp nhăn lại. Abel ra tay thật nặng, nhưng cũng may cậu thông minh liều mạng bảo vệ đầu và các chỗ hiểm, nếu không nhất định sẽ bị thương nghiêm trọng hơn thế này thật ra Abel cũng chẳng phải quá mạnh, cậu lúc đầu vẫn còn có thể đánh trả được, nhưng lúc sau thì không thể. Đánh bại Abel rất khó, bằng cậu bây giờ tuyệt đối không có khả năng, cho nên cậu quyết định từ mai sẽ đi học quyền anh, ba cũng đã hứa sẽ mua cho cậu một bao cát treo trong phòng, như vậy cậu có thể luyện tập mỗi Tiểu Hổ là quán quân quyền anh, ngày mai gặp hắn cậu sẽ hỏi học quyền anh như thế nào. Nhưng mà khi hắn đưa cậu về hình như có chút tức giận. Anh em bọn họ mới vừa đưa cậu đến cửa là đã bị cậu đuổi đi, tại cậu sợ lỡ bị ba nhìn thấy sẽ hỏi quan hệ của ba người là gì, nếu ba biết bọn cậu là người yêu thì sẽ rất phiền toái!Cậu chỉ là bất đắc dĩ, mong là anh Tiêu Hổ có thể hiểu cho cậu, sẽ không vì chuyện nhỏ này mà bực bội. Anh Tiểu Hổ keo kiệt nhất, không giống như anh Đại Hổ thông minh rộng lượng...Có lẽ nên gọi một cú điện thoại để giải thích, sau đó dỗ dành anh Tiểu Hổ siêu hẹp hòi, nhưng bây giờ đã là nửa đêm, anh em họ nhất định đã ngủ...Phút chốc, từ di động truyền ra một khúc đàn dương cầm dễ nghe, cái miệng anh đẹp nhỏ nhắn liền giơ lên nụ cười xinh đẹp, là của hai anh em nhà Thiệu gọi. Số điện thoại của cậu chỉ có ba mẹ, ba nuôi và hai người yêu biết, mà nhạc chuông dành cho mỗi người đều không giống nhau."Tối vậy rồi sao còn chưa đi ngủ?" Sau khi nhận cuộc gọi, nghe thấy giọng nói mê người khàn khàn của Thiệu Tiểu Hổ."Không buồn ngủ. Còn anh sao chưa ngủ?" Nghiêm Tiểu Tiểu hỏi lại. Còn đang định gọi điện thoại cho hắn, không ngờ đối phương đã gọi đến, không biết anh Đại Hổ có ngủ chưa.".... Nhớ em nên không ngủ được..." Đối phương do dự một chút, từ tốn nói, giọng nói dễ nghe pha lẫn một chút ngượng ngùng. Lấy tính cách của Thiệu Tiểu Hổ, nếu phải nói ra lời buồn nôn như thế quả thật có chút xấu hổ."Em cũng nhớ anh..." Nghiêm Tiểu Tiểu ngượng ngùng đáp."Thiệt hả! Anh tưởng em chỉ biết nghĩ đến Đại Hổ..." Âm thanh cao vút có thể nói ra Thiệu Tiểu Hổ có bao nhiêu vui vẻ, nhưng âm thanh rất nhanh liền có vẻ cô đơn."Sao anh lại nghĩ như vậy?" Nghiêm Tiểu Tiểu tức giận nhíu mày."Bởi vì... em có vẻ thích Đại Hổ hơn... Tiểu Tiểu, em có thích anh không?""Ngốc!" Nghiêm Tiểu Tiểu dừng một hơi, khẽ Tiểu Hổ có hơi xấu hổ và uể oải, khoé miệng hiện lên nụ cười tự giễu. Mình đúng là ngốc mà, cố ý đợi đến khuya, thừa dịp Đại Hổ đang ngủ lén gọi điện thoại cho Tiểu Tiểu, còn nói ra những lời ngu ngốc như thế. Thế nhưng những lời này là hắn phải lấy hết dũng khí mới dám nói ra khỏi miệng, hắn thật sự rất muốn biết liệu Tiểu Tiểu có thật lòng thích hắn vẫn luôn cho rằng trong đoạn tình cảm ba người này liệu chính hắn có phải là?. Trước đây Tiểu Tiểu rõ ràng là thích Đại Hổ, nhưng hắn lại cố tình chen chân vào, buộc cả ba lại với nhau. Tình yêu ba người rất chật chội, có đôi khi hắn thấy mệt mỏi quá, nhất là những khi Tiểu Tiểu thể hiện rõ tình cảm cho Đại Hổ....Hắn rất sợ Tiểu Tiểu không thích hắn, mà là bởi vì hắn nên mới miễn cưỡng, nếu thật như vậy thì hắn..."Tại sao lại hỏi như thế? Trước đây em có nói rồi mà, hai anh em anh em thích tất, em chưa bao giờ so sánh ai với ai cả." Nghiêm Tiểu Tiểu nghiêm túc lúc trước cậu có so sánh yêu ai nhiều hơn, thì bây giờ cậu sẽ không cùng một lúc mà quen cả hai người, trong lòng cậu, anh Tiểu Hổ và anh Đại Hổ đều quan trong như nhau."Tiểu Tiểu....""Sau này anh Tiểu Hổ không được bậy như vậy nữa, nếu không em sẽ giận thật đấy, chỉ cho anh Đại Hổ ôm." Nghiêm Tiểu Tiểu uy hiếp một cách đáng yêu."Tiểu Tiểu, ý tưởng này thật tuyệt, anh hai tay tán thành, cái thứ ngu ngốc thích suy nghĩ lan man này không có tư cách ôm Tiểu Tiểu của anh." Tiếng nói bên di dộng đột nhiên biến thành tiếng Thiệu Đại Hổ tao nhã cười."Thiệu Đại Hổ? Anh dậy lúc nào?! Anh dám nghe lén điện thoại của em, còn dám đâm chọc sau lưng em, muốn chết lắm hả?!" Di dộng quả nhiên liền truyền đến tiếng rống dữ của Thiệu Tiểu Hổ, hoá ra Thiệu Đại Hổ cướp điện thoại của hắn."Tiểu Tiểu, vết thương còn đau không? Anh vẫn không thể ngủ, cứ sợ vết thương đau quá khiến em ngủ không được, anh thật sự rất muốn chuyển vết thương của em sang người anh, thay em chịu hết những nỗi đau." Thiệu Đại Hổ hoàn toàn không để ý em trai, dịu dàng hỏi người yêu, nhu tình tràn ngập đau lòng và quan tâm."Anh Đại Hổ..." Nghiêm Tiểu Tiểu cảm động, trong lòng cảm thấy thật ấm áp. Có ba mẹ vô cùng yêu thương, lại có thêm hai người quan tâm cậu như thế, cậu thật sự rất hạnh phúc!"Đừng tin ổng, ổng lừa gạt em đó! Thật ra dương v*t bự của ổng muốn đút vào cái động của em, nên trước tiên ổng sẽ nói lời ngon tiếng ngọt làm cho em cảm động, rồi sẽ lừa em làm tình qua điện thoại." Đầu bên kia lại thay đổi người, Thiệu Tiểu Hổ thừa dịp anh trai không phòng bị cướp điện thoại về, vì trả thù bèn nói loạn cả lên, ngôn từ khiến Nghiêm Tiểu Tiểu mắc cỡ chết đi được."Nó nói bậy!" Thiệu Đại Hổ tức chết mất, Tiểu Hổ đáng ghét, lỡ như Tiểu Tiểu tin thật nhất định sẽ giận mà chương 24. Cậu thật sự rất cảm ơn hai người yêu đã hiểu cho tâm tình và ý nguyện của cậu, lúc đó không lỗ mãng lao vào đánh những kẻ vũ nhục cậu, không huỷ mất tư cách dự thi... Thiệu Tiểu Hổ cực kỳ cao hứng khi bé con chủ động hôn môi, kích động hôn lại, ôm lấy đầu bé con cùng lâm vào nụ hôn nóng bỏng, đầu lưỡi vói vào cái miệng thơm ngọt như bông hoa, quấn quít cái lưỡi đinh hương của cậu, cẩn thận liếm láp, càn quét từng thớ thịt trong khoang miệng, tận tình hấp thụ nước mật trong miệng đối phương.... Nghiêm Tiểu Tiểu bị hắn hôn choáng váng đầu óc, thẹn thùng ưm một tiếng, Thiệu Đại Hổ thấy thế có chút hâm mộ, nhưng bé con chỉ có một cái miệng, không thể cùng một lúc hôn môi cả hai người, cho nên anh chỉ còn cách hôn lên những nơi khác. Thiệu Đại Hổ cúi đầu hôn lên gáy ngọc tuyết trắng, bả vai xinh đẹp, nương theo đường cong hoàn mỹ đi xuống phía dưới, lưu lại dấu hôn đỏ hồng như cánh đào trên da thịt nõn nà... Nghiêm Tiểu Tiểu và Thiệu Tiểu Hổ hôn vô cùng triền miên, hấp thu nước bọt lẫn nhau, lưng bị Thiệu Đại Hổ hôn vừa nhột vừa ngứa, dục vọng trong cơ thể lại bừng cháy.... Nước ấm trên đỉnh đầu vẫn chảy xuống, làm cho toàn thân ba người ướt đẫm, nhưng hoàn toàn không thể làm nguội đi dục vọng đang sôi trào trong cơ thể, bọn họ kề sát nhau như thể những đứa trẻ sinh đôi, hận không thể hoà cơ thể lại làm một.... Tại phía trước, Thiệu Tiểu Hổ vẫn không rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn thoải mái của Nghiêm Tiểu Tiểu, như một cơn cuồng phong, hắn điên cuồng không ngừng hôn cậu, đem từng tấc thịt trong miệng liếm một lần rồi lại liếm một lần, khiến cho Nghiêm Tiểu Tiểu vì nụ hôn mà cả người mềm nhũn, không ngừng run rẩy. Ở phía sau, Thiệu Đại Hổ đã hôn đến vòng eo của cậu, rất nhanh sẽ đến cái mông. Mặt sau của eo rất ít khi nào bị chạm vào, là nơi mà Nghiêm Tiểu Tiểu cực kỳ mẫn cảm, Nghiêm Tiểu Tiểu bị anh hôn ngứa ngáy. "Ngô ách.... Ân ác..... A —" Cả người mềm nhũn, Nghiêm Tiểu Tiểu thoải mái lâng lâng, trong phút chốc, trước ngực và cái mông đều truyền đến một dòng điện, người yêu trước mặt xoa bóp viên thịt hồng cứng rắn do dòng nước, người yêu phía sau ngồi xổm banh rộng quần lót cậu, sau đó vén hai cánh mông thịt của cậu, đầu lưỡi ấm nóng liếm láp đoá hoa cúc cực kỳ mẫn cảm. "Thích đến thế à!" Thiệu Đại Hổ cẩn thận liếm duyện bông cúc đỏ hồng xinh đẹp, đầu lưỡi dâm uế miêu tả từng cánh hoa trên bông cúc, khiến cho bông hoa ấy khẽ run rẩy, run rẩy... "A ngô.... Đừng.... Úc a...." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, dòng điện mạnh theo trước ngực và sau mông điên cuồng đánh úp lại khiến cả người cậu hưng phấn phát run, sự khô nóng của cơ thể nay đã tập trung vào dương vật.... "Thích lắm đấy, dương vật bé bỏng cương rồi, còn đang chọt vào em này!" Thiệu Tiểu Hổ cuối cùng đã rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn, hạ mắt quan sát cây gậy nhỏ cứng rắn ở dưới, tay to càng thêm dùng sức xoa bóp đầu nhũ. "Nga a a.... Anh Tiểu Hổ nhẹ tay...... Úc nha..... Anh Đại Hổ đừng liếm.... Ách.... Đầu em choáng quá..... A...." Nghiêm Tiểu Tiểu đã sớm tan thành một vũng nước xuân, đầu óc choáng váng, đã sớm không còn khả năng tự giác, quên mất anh Lý dưới lầu có thể lên đây bất kỳ lúc nào, bắt đầu lớn mật chơi đùa cùng hai bạn trai trong phòng tắm của người khác. Sáng sớm, trời đã xám xịt một vùng. Có vẻ trời sắp mưa, nhưng người Luân Đôn không lấy gì làm lạ. Thời tiết ở Luân Đôn là thời tiết điển hình ở nước Anh, vừa đến tháng 8 thì mưa rất nhiều, sang tháng 9 khi chính thức bước vào mùa thu thì lại càng mưa nhiều hơn. Có thể thường xuyên nhìn thấy có nhiều người mặc áo khoác rất dày, thậm chí có người mặc cả áo bến tàu điện ngầm nổi danh Fulham Broadway xuất hiện một người mặc áo lông, trên đầu đội một chiếc mũ chắn gió, không những thế còn đeo kính đen và khẩu trang, trên tay cầm một chiếc dù thời tiết lạnh, nhưng trang bị đầy đủ như cậu ta thật sự là khá khoa trương, đương nhiên sẽ làm người khác chú ý. Hiện tại đang là giờ đi làm, tới trường, mọi người đều vội vàng cho kịp thời gian, chỉ liếc cậu ta một cái rồi rời mắt đi, cũng không chú ý tới cậu ta quá túi sách cậu ta đeo trên vai, còn cả quần lộ ra ngoài áo lông, hẳn cậu ta vẫn là học sinh, đang chuẩn bị đến trường. Có điều cậu ta vẫn đứng ở điểm soát vé phía Bắc, không có đi qua soát ra cậu ta đã đứng ở chốt soát vé phía Bắc nửa giờ, nhưng hình như vẫn không có ý định rời đi, chưa mấy chốc đã đến thời gian đến trường, nếu còn không đi sẽ bị nhiên, cậu ta lấy điện thoại ra xem giờ, dường như có chút lo lắng, không thể đợi thêm nữa, nếu thật sự còn không lên tàu, nhất định sẽ bị muộn. Hôm nay là lễ khai giảng, học sinh mới như cậu ta tuyệt đối không thể đến muộn, nhưng mà...Cặp mắt giấu ở sau cặp kính đen nhìn chốt soát vé phía trước, nhanh chóng hiện ra vẻ e ngại, cậu ta thật sự rất khẩn trương, cậu ta không dám đi qua, bởi vì...Cậu ta không có mua vé! Điều này tức là cậu ta nhất định phải trốn vé, tuy rằng chốt soát vé này cũng không có nhân viên kiểm phiếu, đều là máy móc tự động, nhưng cậu ta vẫn sợ bị người khác phát hiện. Cậu ta chưa từng ngồi tàu, cũng chưa từng mua vé, cho nên đây là lần đầu tiên cậu ta trốn vé...Thời gian có hạn, phải lập tức quyết định là trốn vé hay tiêu tiền mua vé, bởi vì cậu ta 15 tuổi, có thể mua vé trẻ ta lấy một tờ tiền từ trong cặp, nhìn cậu non mịn nhỏ xinh, tay không có gân guốc, không lỗ chân lông to, chắc rằng cậu không phải người da trắng, mà là người châu Á da ta lấy tiền ra rồi cũng không lập tức đi nơi bán vé để mua vé, vẫn thật do dự, hình phạt mà bọn họ cho cậu ta chính là cậu ta phải đi tàu điện ngầm trốn vé để đến trường, nếu cậu ta dám vi phạm mệnh lệnh của họ, bị họ biết được không biết sẽ "xử lý" cậu ta như thế nào đến "xử lý", gương mặt sau khẩu trang m đỏ ửng, vẫn là nên tuân thủ ước định trốn vé thì tốt hơn. Dù sao cậu ta đã vì thế mà "vũ trang hạng nặng", miễn cho trốn vé thất bại bị người khác nhìn thấy bộ dáng. Ngộ nhỡ bị nhân viên công tác bắt được, thì cứ nói tiếng Nhật giả làm người Nhật Bản, không để ai phát hiện cậu ta là Hoa Kiều, làm người Trung Quốc mất tâm, cậu ta cất tiền lại vào túi, dùng sức hít một hơi, hướng tới cửa soát vé đi tới, bắt đầu lần "trốn vé" đầu tiên trong đời...Ba phút sau, cậu ta thành công ngồi trên tàu, rõ ràng là đã trốn vé thành công. Lần đầu tiên cậu ta chạy qua cửa soát vé, cậu ta vẫn lo lắng đề phòng, sợ bị người khác phát hiện cậu không mua vé. Lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cậu ta làm chuyện xấu, tâm tình thật phức tạp, trừ cảm giác sợ hãi khẩn trương còn có kích thích, trong lòng bất an không yên lại có chút hưng đầu tiên đi xe điện ngầm, cậu ta tò mò nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện trên tàu đều là người, nam nữ già trẻ đều có, đủ loại người toàn bộ đứng cùng một chỗ, không gian bé nhỏ trên tàu kín không còn kẽ hở, chật ních, không khí gò bó bí bách làm cho người ta cảm thấy đầu óc choáng là cậu ta tìm được chỗ ngồi, không cần phải đứng như những người khác... Ơ, đó là...Cậu ta đột nhiên nhìn thấy một bà lão phải hơn sáu mươi tuổi, tóc đã bạc phơ, lập tức đứng lên nhường chỗ cho bà. Tuy rằng không muốn đứng, nhưng càng không thể làm như không thấy bà lão, kính già yêu trẻ chính là truyền thống tốt đẹp của người Trung với lời cảm ơn của bà lão, từ sau khẩu trang truyền đến một giọng nói mềm mại dễ nghe của thiếu niên "Không có chi ạ." Tiếng Anh rất chuẩn, xem ra cậu ta ở nước Anh đã rất lâu ta mang theo túi sách dùng sức tiến đến cạnh cửa nơi có nhiều người đứng nhất, nơi đó có nhiều người che mình, có vẻ sẽ không dễ dàng bị người khác phát hiện, hơn nữa vừa đến nơi là có thể lập tức rời rằng thành công lên tàu, nhưng cậu ta vẫn như cũ sợ bị phát hiện chuyện trốn vé, lại nhìn xung quanh. Kỳ quái, sao không thấy bóng dáng của họ, bọn họ không phải nói là sẽ lên tàu giám thị cậu ta, bắt cậu ta nhất định phải trốn vé sao?Cặp mắt màu đen sau kính râm hiện lên một tia mê hoặc, đột nhiên mông nóng lên, có một bàn tay sờ lên mông cậu ta, dọa cậu ta nhảy dựng. Không đợi cậu có phản ứng, lại có một bàn tay từ phía sau đến ngăn chặn phía trước háng cậu...Không thể nào! Lần đầu tiên đi tàu điện ngầm liền gặp yêu râu xanh?!Con ngươi đen nhánh trong chốc lát hiện lên nhiều loại cảm xúc, đầu tiên là kinh hoảng, rồi mới là xấu hổ quẫn bách, cuối cùng là ảo não. Cậu ta đã từng nghe thấy tàu điện ngầm thường xuyên có yêu râu xanh lợi dụng những hành khách nữ, nhưng mà bất luận cậu gầy yếu ra sao cũng không giống nữ, tên dê xồm này sao lại...Chẳng lẽ tên này là đồng tính? Hay là... hẳn là không! Làm sao tên đó có thể phát hiện bí mật của cậu ta được, nhưng mà bất luận thế nào, bị sờ mó thật sự là không hay ho, phải nhanh thoát ta vừa định lên tiếng bắt yêu râu xanh mau buông tay, bằng không cậu sẽ kêu lên, bỗng hai bàn tay háo sắc đã bắt đầu lớn mật sờ loạn, cách quần vuốt ve bụng dưới cùng mông cậu ta, đó chính là hai nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể cậu..."Tôi khuyên cậu ngoan ngoãn đừng có lộn xộn, trừ phi cậu muốn người khác biết chuyện cậu trốn vé." Giọng đàn ông khàn khàn đặc biệt ôn nhu từ tính, làm cho trái tim người ta không tự giác nhảy mạnh ta xấu hổ ảo não vô cùng, dùng sức giãy dụa muốn thoát khỏi hai bàn tay háo sắc giữa háng và mông, nhưng bị một tiếng nói ngăn chương 1.

sẽ hỏng mất nhẹ chút